Posts

Còn Có Sở Đắc, Còn Có Chỗ Trụ Là Đã Nhốt Mình Trong Hạn Hẹp, Không Đạt Đến Được Biển Lớn Đại Giác

Image
Ví dụ: Khi mình nghe tiếng ve kêu mà để ý theo nó là tâm mình đã bị cột vào nó, tự thu hẹp, không nghe được những tiếng khác. Khi cố ý nghe các tiếng khác thì lòng mình cũng bị thu hẹp tương tự. Hoặc khi chúng ta cố ý không nghe những tiếng chung quanh để tập trung lắng nghe những lời giảng giải này, tâm ta gom về một mối, tưởng vậy là an tịnh. Nhưng đó chỉ là tướng tịnh nhất thời. Bởi khi rời đây để đi ra ngoài thì tướng tịnh ấy không còn nữa. Hơn nữa, khi chú ý nghe theo lời này là đã bỏ quên bản tánh lặng sáng nơi chính mình mà đi ra theo lời này rồi, tức là đã bỏ quên cái chân thật chính mình đang biết nghe. Đây chính là chỗ tâm chúng ta bị nhốt lại, bị khu biệt bởi lời này. Tưởng chú tâm là thanh tịnh, nhưng là đang bị nhốt, tâm đã rơi vào hạn lượng sanh diệt của hai tướng động và tịnh. Bây giờ Quý vị cứ an trở lại ngay tánh sáng biết chính mình, không lo ra và cũng đừng thèm để ý gì hết, lúc này, tánh sáng biết nơi mình nó sẽ tự nghe suốt qua tất cả mà không động. Cái ấy mới ch

Làm Chủ Thì Không Bị Ngoại Duyên Dùng Mình Mà Mình Dùng Được Mọi Thứ

Image
Ngày xưa không có gì trong tay vẫn sống được. Hôm nay nền văn minh, sự hiện đại tối tân thì mình dùng nó vào sự lợi ích, nhưng không lệ thuộc nó. Và mai sau không còn nữa, chúng ta vẫn sống như ban đầu thế thôi. Nó đến thì tôn trọng, nhưng không có nghĩa là quan trọng và lệ thuộc nó, cũng không phải bất cần, chỉ là trân trọng mà không dính mắc, không cần thiết. Điểm chính yếu là “mình dùng nó hay nó dùng mình”. Cho nên có câu: “Lòng mình đủ rộng, thì hay dung hết cổ kim”. Khi thấy có một cái khiến mình bực bội, đó là lòng mình đã bị thu hẹp, không đủ rộng, không dùng được nó mà đã bị nó làm cho mình ngăn ngại, mất tự chủ về nó và không được tự do tự tại rồi. Khi tay mình nắm một cái gì đó, có nghĩa là mình đã bị trói buộc, ngăn ngại bởi cái đó nên không thể nắm cái khác. Khi không nắm tất cả thì chúng ta được tự do, muốn nắm cái gì cũng được. Tương tự, lòng mình dính mắc một cái gì đó thì sẽ bị khu biệt trong cái đó, bị cái đó che khuất, làm ngăn ngại, lòng mình không còn đủ rộng.

Xem Nhẹ, Đừng Quan Trọng Mọi Thứ Bên Ngoài

Image
Muốn giúp cho đời sống tu tập chúng ta được nhẹ nhàng, sức tỉnh giác cao, khế hợp với thiền thì trước tiên mình cần phải phần nào làm chủ ngoại duyên. Muốn làm chủ ngoại duyên, thì chúng ta đừng dính mắc mà nên xem nhẹ mọi thứ bên ngoài. Cho nên quý Thầy vẫn thường nói: “Cái gì thiếu mà không chết thì không cần”. Chúng ta cần thân này để sống, để thực hiện lý tưởng chứ không phải lệ thuộc nó để thụ hưởng rồi bị vật chất sai khiến mình. Có những người ngày xưa làm ruộng, làm rẫy vất vả, cơm không có ăn, chỉ ăn toàn khoai sắn độn lẫn vào rất ít gạo, bữa nào cũng giống bữa ấy, ăn không đủ no, bụng luôn cồn cào, thế mà người ta vẫn sống vui và khỏe. Bất thần mọi chuyện thuận lợi, cơ may đến bỗng trở thành một doanh nhân nổi tiếng, đi xe hơi, ở nhà lầu, có người hầu kẻ hạ, hét ra lửa… Được một thời gian khá dài rồi do làm ăn thua lỗ, mất hết tài sản, chỉ còn khoảng vài tỷ đồng và nhà cửa, xe cộ… Tự nhiên thấy mình bị thiếu thốn, bó buộc, mặc cảm… không sống được, buồn chán, túng quẫn…

Thiền Là Gì?

Image
Chúng ta là người tu thiền, trước tiên phải hiểu thiền là gì một cách căn bản, sau đó ứng dụng công phu mới không bị sai lệch. Giả sử hôm nọ khí trời oi bức căng thẳng, người không được khỏe, trong nhà có việc xích mích không vui, ra đường gặp toàn những việc vớ vẩn không đâu, lên công sở, ra chợ bị đồng nghiệp bạn bè hiểu nhầm hoặc quấy phá…, khi ấy, nếu mình phải xem một tập tài liệu gì đó, hoặc phải đọc một cuốn sách hay phải xem một tờ báo, Quý vị thấy có dễ hiểu hay không? Đọc thì đọc chữ thôi chứ ý này nó đá ý kia rất khó tiếp thu một cách trọn vẹn. Qua đó cho chúng ta thấy, nếu để những thứ lăng xăng lộn xộn trong đời nó chi phối trong đầu mình thì nó sẽ làm cho trí tuệ chúng ta bị mờ tối và con người chúng ta không được ổn định. Một hôm khác thức dậy với một sức sống tràn trề, mọi chuyện trong nhà ổn định, vui vẻ, khí trời mát mẻ dễ chịu, ra đường yên ả, mọi việc tại công sở đều được trôi tròn, đồng nghiệp thân thiện đáng quý, nhân khi rảnh rỗi, Quý vị cầm một tờ báo